Hoàng Lan

Tôi nghe phong sương đọng lại thành hạt tí tách bên song cửa. Mùa thu đến gầy guộc ngón tay thơ. Em húng hắng ho những đêm mùa chuyển động khe khẽ. Tiếng ho nhẹ, mỏng và man mác buồn. Như tiếng chiếc lá cuối mùa vỡ vụn dưới chân kẻ vô tình nào đi…

Published

Ai nhớ ngàn năm một ngón tay

Tháng tư tôi đến rừng chưa thứcMưa vẫn chờ tôi ở cuối khuyaCó môi chưa nói lời chia biệtVà mắt chưa buồn như mộ bia Tháng tư nao nức chiều quên tắtChim bảo cây cành hãy lắng ngheBước chân ai dưới tàng phong ốmMà tiếng giày rơi như suối reo Tháng tư khao khát, đêm,…

Published

love is more thicker than forget

love is more thicker than forgetmore thinner than recallmore seldom than a wave is wetmore frequent than to fail it is most mad and moonlyand less it shall unbethan all the sea which onlyis deeper than the sea love is less always than to winless never than aliveless bigger than the least beginless littler than…

Published

Đôi khi

Đôi khi…Tôi tưởng mình là NắngTrải mây hồng lấp lánh ánh sau mưaĐể nghịch dại vào những buổi ban trưaNghe mùa hạ gọi về qua tuổi nhỏ… Đôi khi…Tôi tưởng tôi là GióCõng cánh diều cao vút giấc mơ xưaMột nửa đời để theo mùa rong chơiMột nửa đời để thổi bay quá khứ… Đôi…

Published

Bạn Nguyễn Trần Anh gửi: Chuyện Tiểu Cúc | Một lời đáp

Chắc tại cơ duyên sảo hợp, mà mình được biết đến bài thơ này, cùng những lời bình trân trọng dành cho thơ và tác giả. Mà, bởi tác giả (bài viết) đã dành nhiều tâm, nhiều tình cho lời bình luận về bài thơ, mình đọc rồi, bỗng cảm thấy phải viết một điều gì, để hồi đáp cái tâm tình ấy.

Published